“Dương đạo hữu!”
Tiếng của lão vang vọng trong tuyết trắng, nghe mơ hồ mông lung.
Qua một lúc lâu, mới nghe thấy tiếng động khẽ khàng, tuyết dường như rơi càng lớn, che kín trời đất, khiến cả vùng đất tối đen, chìm vào bóng đêm không thấy rõ năm ngón tay.
“Tiêu đạo hữu, biệt lai vô dạng.”




